Hoa hậu Hà Kiều Anh chia sẻ, chồng cô chịu trách nhiệm chính cho mọi hoạt động của Tập đoàn, còn cô phụ trách giám đốc đối ngoại của khách sạn và giám đốc thẩm mỹ viện.
Hoa hậu Hà Kiều Anh đang cùng chồng điều hành tập đoàn gia đình vượt qua một trong những thời điểm khó khăn nhất sau 17 năm mở rộng hệ sinh thái.
Một ngày cuối tháng 6/2024, đứng bên khung cửa sổ phòng giám đốc của tòa nhà 2 mặt tiền Lý Tự Trọng – Tôn Đức Thắng quận 1, TP.HCM, hoa hậu Hà Kiều Anh bình thản nhìn xuống tán lá me xanh và dòng xe cộ của khu trung tâm thành phố. Là bà chủ của khu khách sạn sang trọng tại Vũng Tàu và 4 năm nay sở hữu trung tâm thẩm mỹ chuẩn quốc tế, có những khoảnh khắc chị cảm thấy cuộc đời mình như một giấc mơ, khi nhớ về quá khứ từng là một bé gái cùng mẹ chia sẻ một quả trứng vịt cho bữa cơm trên đất khách.
Khi Việt Nam và cả thế giới đang phải thắt lưng buộc bụng trong khủng hoảng kinh tế hậu COVID-19 thì tập đoàn của gia đình chị với những dịch vụ đắt đỏ dành cho giới thượng lưu có vẻ không bị tác động quá nhiều?
Kinh doanh không thể tách rời thời cuộc. Tập đoàn của chúng tôi cũng trải qua 2 năm COVID-19 và tiếp tục cho đến nay là 2 năm hậu đại dịch. Đã có những thời điểm cực kỳ khó khăn nhưng chúng tôi đã cố gắng cân chỉnh, cắt giảm nhân sự, thắt chặt chi phí và liên tục bù lỗ để tồn tại mà vẫn bảo đảm chất lượng dịch vụ. Hơn nữa, chúng tôi phải đảm bảo được đời sống của toàn bộ nhân viên.
Mọi người biết đến Tập đoàn ở mảng khách sạn và khu nghỉ dưỡng cao cấp, thật ra chúng tôi còn đầu tư nhiều hạng mục khác: chăm sóc sức khỏe – sắc đẹp, kinh doanh các loại hình bất động sản, giáo dục, ô tô, mỏ đá, năng lượng… Gần đây vợ chồng tôi bàn bạc sẽ tinh gọn hệ sinh thái, một phần để tập trung cho lĩnh vực chủ chốt, một phần là đã đến lúc chúng tôi muốn một cuộc sống ít bận rộn và bớt lo nghĩ. Đó cũng là cách để Tập đoàn chúng tôi sống sót, phải sống sót rồi thì mới sống tốt được.
Hoa hậu Hà Kiều Anh. |
Mô hình kinh doanh gia đình có ưu điểm là sự tin tưởng và tinh thần trách nhiệm cao của mỗi thành viên nhưng cũng có hạn chế là dễ có xung đột quyền lực nội bộ, khó thu hút nhân sự cốt cán từ bên ngoài. Tập đoàn của gia đình chị cũng nằm trong thế khó này chăng?
May mắn là vợ chồng tôi có cùng tư duy quản lý. Chúng tôi chia việc mà làm, chồng tôi chịu trách nhiệm chính cho mọi hoạt động của Tập đoàn, còn tôi phụ trách giám đốc đối ngoại của khách sạn và giám đốc thẩm mỹ viện. Không phải lúc nào bộ máy cũng vận hành êm ái, có không ít lần chúng tôi đầu tư sai lầm rồi cùng tìm cách sửa sai nhưng trên hết chúng tôi tôn trọng nhau, chưa bao giờ tôi tự quyết những việc hệ trọng mà không tham khảo ý kiến của anh ấy.
Còn nhân sự thì chúng tôi đã thuê nhân sự giỏi về cùng góp sức với Tập đoàn và có chế độ đãi ngộ xứng đáng cho họ. Không bảo thủ theo lề lối của một mô hình nào cả, chúng tôi cởi mở hòa nhập với xu thế của các tập đoàn toàn cầu, tự tin ở vị trí người làm chủ.
Thế hệ thứ 2, các con của chị, có lẽ đang được cha mẹ dọn đường thừa kế sản nghiệp của gia đình như nhiều “rich kid” khác?
Như tôi vừa nói, chúng tôi sẵn sàng chào đón nhân sự giỏi từ bên ngoài nên không gặp áp lực chuyển giao quyền lực theo mô hình kinh doanh gia đình. Và như vậy, các con của tôi cũng không ỷ lại rằng chúng được trải thảm cho tương lai mà không cần phải cố gắng học hành, nỗ lực làm việc. Chúng tôi coi trọng sự cạnh tranh công bằng để Tập đoàn luôn được điều hành bởi những người giỏi nhất.
4 con của chúng tôi được nuôi dạy theo quan điểm: có kỹ năng sống tốt, chăm chỉ và yêu thương nhau. Chúng tôi cũng tôn trọng cá tính và ủng hộ thiên hướng riêng của từng đứa. Con trai lớn 32 tuổi, đã tốt nghiệp đại học ngành marketing, đi làm thuê ở công ty quảng cáo một thời gian, đến khi cảm thấy con va chạm thực tế đã đủ thì mới cho phép con mở một nhà hàng cao cấp trên đường Lê Quý Đôn, trực thuộc Tập đoàn của gia đình. Con trai thứ 2, 16 tuổi, đang học lớp 11 tại Anh, giỏi các môn khoa học tự nhiên, thích làm kế toán – tài chính. Con trai thứ 3, 13 tuổi, chơi tốt hầu như tất cả các môn thể thao, chồng tôi bàn có khi khuyến khích con trở thành vận động viên bóng rổ chuyên nghiệp. Còn con gái út 8 tuổi còn quá bé để định hướng tương lai. Khi vợ chồng tôi nhận thấy các con đủ trưởng thành, đủ năng lực và nếu thích tiếp quản sản nghiệp của gia đình thì mới trao quyền cho chúng.
Mẹ ruột của chị năm xưa từng có công việc yên ổn trong Bưu điện Thành phố nhưng đã nghỉ ngang để lập công ty tư nhân và kinh doanh thành công, phải chăng chị thừa hưởng dòng máu kinh doanh từ mẹ?
Đúng thật là tôi ảnh hưởng nhiều từ mẹ, có bản năng nhìn ra cơ hội kiếm tiền. Và cũng bởi hoàn cảnh sống bắt buộc 2 mẹ con phải tìm cách thay đổi số phận. Nhiều lúc tôi đã nghĩ nếu không dám nắm bắt cơ hội, có lẽ 2 mẹ con sẽ mãi cặm cụi đan len, làm nhang kiếm sống như quãng thời gian ba mẹ ly hôn, mẹ tay trắng dắt tôi rời Hà Nội vào miền Nam sống.
Tôi cũng ảnh hưởng từ mẹ tính hay làm. Nhiều năm rồi mẹ tôi đã có cuộc sống ổn định ở Mỹ nhưng đến giờ bà vẫn nấu và bán online đồ ăn Việt cho cộng đồng người Việt. Ngày xưa mẹ rất có ý thức dạy dỗ tôi nữ công gia chánh, vào bếp là phải nấu được món ngon. Mẹ cũng là người gieo cho tôi niềm tự hào gìn giữ cốt cách của 2 bên dòng họ (Hoa hậu Hà Kiều Anh là cháu ngoại của ông Vương Quốc Mỹ, nguyên Thứ trưởng Bộ Xây dựng, cháu nội Đại tá Hà Văn Lâu, nguyên đại sứ Việt Nam tại Liên Hiệp Quốc). Nói chung, tôi ảnh hưởng nhiều từ mẹ và luôn cảm thấy biết ơn mẹ vì điều này.
Chị làm giám khảo nhiều cuộc thi sắc đẹp uy tín trong nước, chị nghĩ sao khi không ít hoa hậu, á hậu sau cuộc thi không lâu lấy chồng đại gia rồi mờ nhạt, ít thấy đóng góp cho xã hội?
Có thể là hoàn cảnh làm nên tính cách. Thế hệ trẻ ngày nay đứng trước nhiều cơ hội để có cuộc sống sung túc một cách dễ dàng nên các em đã chọn lựa cuộc sống đó. Nhưng cần nói cho công bằng, vẫn có nhiều nhan sắc đem tài năng và tri thức đóng góp cho xã hội, để lại ấn tượng tốt đẹp cho mọi người…
Có thể bạn quan tâm
Theo dõi Nhịp Cầu Đầu Tư